Xin chào, Đã lâu không gặp. Hy vọng những độc giả của Tròn Xoay Viết vẫn mạnh khỏe & bình an trong mùa dịch này. Mình viết trở lại để đánh dấu cho một hành trình cam kết cải thiện bản thân. Chuyện là, sau một thời gian nhìn nhận, mình thấy mình hiện tại - là kết quả của bản thân trong những ngày trước: tư duy sai và nỗ lực ảo. #Mình muốn sướng. Ai chả thích sướng. Nhưng nếu sướng thì sớm muộn sẽ khổ thôi. Tuổi trẻ là thời gian sức khỏe dẻo dai để dấn thân và xây dựng nền tảng. Chọn một công việc "ổn định" và mơ tưởng về những thành tựu của "ngày mai" thì thật chẳng biết khi nào có thể gánh được bản thân của những năm tháng già yếu - huống chi là gánh cả phần cha mẹ (một giai đoạn nào đó) và sinh con đẻ cái. #Đánh đổi. Trên đời này, cân bằng là một khái niệm tương đối, nhưng ở một góc cạnh nào đó, mình nghĩ tốt nhất nên bài trừ khái niệm này trong từ điển cá nhân. Làm gì có chuyện cân bằng khi bạn luôn muốn nhiều hơn, và tất nhiên phải trở nên nhiều hơn mỗi ngày?
Có một đoạn trích trong truyện Hoàng Tử Bé như thế này: “Chính là cái thời gian cậu đã tiêu phí vì bông hồng của cậu, cái thời gian ấy nó làm cho bông hồng đó trở nên quan trọng đến như thế.” hình bởi mình, câu trích dẫn trên là một trong những ý giúp mình ra quyết định nhanh hơn cho câu chuyện bên dưới đó nè Trước khi quyết định nghỉ việc ở Navigos, mình từng công tác ở một bộ phận khác cùng công ty suốt một năm rưỡi và có lẽ cũng đã tạo dựng được chút ít hình ảnh riêng trong vai trò nhỏ tại đây. Vì phát sinh một số thay đổi trong định hướng, mình đề xuất lên cấp trên nguyện vọng thuyên chuyển sang vị trí mới. Khoảng thời gian đề xuất này không hề đơn giản, từ việc suy nghĩ, phân tích để tự thuyết phục bản thân cho đến việc trình bày suy nghĩ đấy để thuyết phục những người có thẩm quyền khác. Phỏng vấn nội bộ hết người này đến người kia, chia sẻ tầm nhìn và kế hoạch cá nhân; nhận về hàng loạt các câu hỏi, nhưng chủ đề của bài đăng này chỉ xoay quanh lời cam kết: nếu em có cơ h