Mỗi ngày mình phải xuất bản một bài đăng, giữ cho đều đặn 21 ngày. Dù hôm nay là ngày của chuỗi dài sự kiện, công việc chính cũng hai ba ca tư vấn mệt bở hơi tai, tan tầm đi học mà muốn ngủ luôn trong lớp. Mở bài vậy để mô tả tình trạng mình đang vơ vét chút sức lực cuối cùng ngồi gõ những dòng này, để duy trì thói quen viết. Mặc kệ kha khá các đề tài đang bỏ dở như kinh nghiệm phỏng vấn, một trí nhớ ngắn hạn, mục đích cuộc đời hay một buổi sáng thanh lành, mình không còn đủ tư duy để hoàn thành những nội dung trên, nên quyết định kể cho bạn về sự kiện ở công ty mình.
Hôm nay - ngày Nhà giáo Việt Nam, chúng mình tổ chức buổi lễ kỉ niệm ấp áp cho sếp lớn, là người thầy của chúng mình qua các lớp training nội bộ về cách thức làm nghề cũng như kĩ năng phát triển bản thân. Đến nay, mình đã học ba lớp của thầy, đúc rút ra nhiều bài học lớn, từ đó luyện tập mỗi ngày. Thầy luôn căn dặn: các em chỉ cần rút ra 01 điều tâm đắc nhất xuyên suốt khóa học này, và rèn luyện 01 điều đó thôi.
Trước đấy tầm mươi ngày, team sân khấu lên ý tưởng, mỗi ngày chăm chỉ ở lại thêm giờ để cắt dán, tô vẽ từng chi tiết một. Team radio bọn mình thì cùng nhau lên kịch bản, chỉnh sửa và thu âm. Tất cả chỉ vì một kết quả viên mãn như hôm nay mà bọn mình có được. Thiệt xứng đáng với công sức đổ ra.
thực ra có nhiều ảnh đẹp lắm, nhưng vì mang tính chất thương hiệu cá nhân mình sử dụng duy nhất chiếc ảnh lưng của nhân vật chính |
Nhận nhiệm vụ bắt khoảnh khắc lưu tình thương mến thương, suốt buổi mình run rẩy tay chân vì xúc động, song phải cố kiềm chế để tập trung làm tròn bổn phận. Tập hợp trước mấy khung cửa đầy màu sắc được che bởi các tấm màn, hơn một trăm con người hướng mắt trông chờ những pha vén màn thật đẹp, trên nền radio dẫn chuyện ngập tràn cảm xúc. Bầu không khí ấm áp hơn bất kì lúc nào, xen lẫn đó là những bất ngờ, thích thú, và cả những nghẹn ngào, xúc động. Chúng mình cảm ơn thầy, từ tận đáy lòng vì những tác động tích cực thầy mang đến trong cuộc sống chúng mình. Bao nhiêu tâm tư mình đều tỏ bày rồi, phần còn lại mình xin giữ trong lòng, không viết ra đây.
Một chuyện cảm động hơn, là trong cánh thư chúc mừng thầy, chị sếp trực tiếp của mình đã viết:"Tuyết Trâm cũng là một điển hình khác của việc được transform sau khi tham gia các khóa học của anh. Là người đồng hành cùng Trâm trong suốt 1.5 năm, em nhìn thấy rõ sự trưởng thành của bạn thông qua từng khóa học: cách bạn tiếp xúc với khách hàng, cách bạn xác định mục tiêu và xác tín sự kiên định của mình khi theo đuổi nó, cách bạn giải quyết vấn đề, v.v.; và bạn luôn nói với em, bạn rất ngưỡng mộ và tâm đắc những bài giảng của anh – không chỉ hay, hữu ích mà còn rất thực tiễn. Em nhìn thấy được Trâm đang áp dụng một cách triệt để những gì được học từ anh và trở nên tốt hơn."
Ồ quào, bất ngờ nhẹ, mà dễ thương ghê 😆😆😆 Không ngờ bà Rin lúc nào cũng giữ khoảng cách, sống lạnh lùng nay soạn được chiếc email dào dạt tâm tình như thế (lol).
Thời gian trôi nhanh, mình muốn phanh cũng chẳng thể được. Từ ngày là cô bé nhảy chân sáo dọc con đường rợp cây Sương Nguyệt Ánh mùa hè 2018, nay thoắt cái đã hết 2019. Từ một đứa trẻ ngại nghe điện thoại, e sợ khách hàng nay đã lão luyện chặt case, thuyết phục hết khách này đến khách kia phải công nhận điều mà tự mình luôn tin là đúng. Từ một đứa newbie chân ướt chân ráo, nay đã được cho là "bà chị gái 25, 26, 27 tuổi" vì "quá cứng" khi tư vấn cho khách hàng:
Thời gian trôi nhanh, mình muốn phanh cũng chẳng thể được. Từ ngày là cô bé nhảy chân sáo dọc con đường rợp cây Sương Nguyệt Ánh mùa hè 2018, nay thoắt cái đã hết 2019. Từ một đứa trẻ ngại nghe điện thoại, e sợ khách hàng nay đã lão luyện chặt case, thuyết phục hết khách này đến khách kia phải công nhận điều mà tự mình luôn tin là đúng. Từ một đứa newbie chân ướt chân ráo, nay đã được cho là "bà chị gái 25, 26, 27 tuổi" vì "quá cứng" khi tư vấn cho khách hàng:
- ủa em chín sáu hả? hớ hớ, anh tưởng em chín hai chớ, hớ hớ.
- ?? 😃 ?? *du diêng, nên sad hay haha bi giờ*
Ngoài những bài học, VNWs còn là nơi mình gặp gỡ và kết thân với những người cá tính, tài năng. Hôm nay còn được tặng quà ^^~ tự dưng thấy cũng muốn làm trainer ghê gớm. Cảm ơn người chị luôn để ý những thứ nhỏ xíu như thế này, toàn làm mình bất ngờ thôi. Cảm ơn thật nhiều vì môi trường nuôi dưỡng tâm hồn mình, lật giở mình từng trang một để mình dần cứng cáp hơn, rồi mạnh mẽ và tự tin như hôm nay.
Kết bài ở đây. Để sống với lòng biết ơn 💖
Comments
Post a Comment