310317 Nhiều người hỏi chất liệu mình lấy để viết là gì, thật ra chẳng có gì cả, chỉ là vài ba thứ linh tinh khó mà chỉ mặt đặt tên, đang thúc đẩy từ bên trong thì vừa kịp lúc đụng chạm với tác nhân bên ngoài, vậy là có cảm xúc rồi động lực để chép ra suy nghĩ í ngay tức thời mà thôi. Mấy ngày cuối tháng ba, trời vẫn nắng như thiêu da đốt thịt, ngoài ngõ, hàng quán vẫn đều đều vẻ ồn ã, cái gay gắt của tiết trời thì làm sao thắng được nỗi lo của những người đàn bà gồng gánh trên lưng trăm bề cuộc sống. Thương là thương lúc đỉnh điểm mùa khô, chỉ thị dẹp vỉa hè của mấy ông lãnh đạo (sáng sớm sơ vin sơ veo đến cơ quan 8 tiếng ngồi phè phà máy lạnh, hết giờ thì đủng đỉnh ra về), là bà con tiểu thương ngồi chùm rụm, loay hoay kiếm hết cách này cách kia làm dịu nhẹ đi cái nắng rát rạt. Không như ngày trước, cái hồi mà đỡ biết bao khi còn có mấy cái vòm cuộn che chắn bớt đi. Mỗi tội cái vòm đó nó làm càn, hơn hớn nhoài mình ra, lấn cả vỉa hè đường đi, dù ở trên cao, nhưng quy định