Skip to main content

Posts

Showing posts from November, 2019

Chinh phục nhà tuyển dụng ở vòng phỏng vấn, lương bổng sẽ chẳng còn là vấn đề?

Một cuộc phỏng vấn thông thường sẽ kéo dài khoảng vài chục phút cho đến một (vài) giờ đồng hồ. Trong khi thực tế, để có thể đánh giá toàn diện một người đòi hỏi chúng ta phải có thời gian tiếp xúc với họ đủ lâu. (Bao lâu là đủ, chắc có lẽ sẽ tùy từng đối tượng). Như vậy, với giới hạn về mặt thời gian phỏng vấn, liệu nhà tuyển dụng hiểu đến mức độ nào và lựa chọn ứng viên dựa trên những tiêu chí gì? Các công việc khác nhau sẽ có những yêu cầu khác nhau, yêu cầu này thường được trình bày trong bản mô tả công việc (JD - Job description). Tương tự như giải một phương trình toán học, tìm kiếm nhân tài là việc nhà tuyển dụng đưa ra đề bài với một vài dữ liệu sẵn có, sau đó tìm kiếm dữ liệu còn lại để khiến phương trình trở nên cân bằng. Trong khi đó, nhằm thiết lập một bản tin tuyển mà bạn hay thấy trên website tuyển dụng, nhân viên bộ phận tuyển dụng (TA - Talent acquisition) phải làm việc với sếp trực tiếp (Line manager) của vị trí cần tuyển, ghi nhận "đặc điểm nhận diện" m

Nên hay không, việc tin vào may mắn trên đời?

Mỗi tối bước chân về tới nhà, mình thầm biết ơn vì an toàn hạ cánh. Mỗi sáng nghe chuông báo thức, bật dậy, một tay cầm quyển sách, tay kia với kéo màn. Bầu không khí ướt mớ sương đêm, chưa kịp được nắng hong, phả nhẹ vào mặt. Thích thú. Thế là còn có cơ hội để say đắm cuộc đời. Có thể say đắm đó là chút khổ đau để khi vượt qua, mình mới nhận ra niềm hạnh phúc đích thực, càng mong hơn say đắm đó là những yêu thương ở quanh, là niềm vui nhỏ bé ngày thường tưởng chừng như đương nhiên mà thực ra lại vô giá. Bước chân ra đường bắt đầu một ngày mới, là bao nhiêu rủi ro đâu đó giăng mắc đầy. Một cú rơi thang máy, một vụ va quẹt giao thông...chẳng hạn. Cuộc đời vốn dĩ là cuốn phim kì bí mà tốc độ cảm nhận tình tiết bộ phim phụ thuộc hoàn toàn vào lựa chọn của người xem. Mình cũng vậy, sống nhanh hay sống chậm là lựa chọn của mỗi người. Thế nên là, những thay đổi bạn muốn làm để hướng cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, làm nó ngay đi. Bạn không thể làm chủ cuộc sống nhiều hơn những gì mà t

Bài viết nhân ngày 20/11: "Để nhân viên trở thành đại sứ thương hiệu của công ty"

Mỗi ngày mình phải xuất bản một bài đăng, giữ cho đều đặn 21 ngày. Dù hôm nay là ngày của chuỗi dài sự kiện, công việc chính cũng hai ba ca tư vấn mệt bở hơi tai, tan tầm đi học mà muốn ngủ luôn trong lớp. Mở bài vậy để mô tả tình trạng mình đang vơ vét chút sức lực cuối cùng ngồi gõ những dòng này, để duy trì thói quen viết. Mặc kệ kha khá các đề tài đang bỏ dở như kinh nghiệm phỏng vấn, một trí nhớ ngắn hạn, mục đích cuộc đời hay  một buổi sáng thanh lành , mình không còn đủ tư duy để hoàn thành những nội dung trên, nên quyết định kể cho bạn về sự kiện ở công ty mình. Hôm nay - ngày Nhà giáo Việt Nam, chúng mình tổ chức buổi lễ kỉ niệm ấp áp cho sếp lớn, là người thầy của chúng mình qua các lớp training nội bộ về cách thức làm nghề cũng như kĩ năng phát triển bản thân. Đến nay, mình đã học ba lớp của thầy, đúc rút ra nhiều bài học lớn, từ đó luyện tập mỗi ngày. Thầy luôn căn dặn: các em chỉ cần rút ra 01 điều tâm đắc nhất xuyên suốt khóa học này, và rèn luyện 01 điều đó thôi.

Một bài viết về sự tự tin

Dạo này trong đầu cứ chạy loanh quanh mấy ý tưởng cần viết ra. Nhưng chần chừ mãi, ngày giờ thì trôi, còn blog cứ vẫn là không có gì cập nhật. Lời hỏi thăm của các bạn, chắc các bạn không thể tưởng tượng được là nó đã trở thành động lực cho người viết to lớn và "nhiều bự" đến cỡ nào đâu. Thế nên là, nếu có đọc qua bài viết bất kì nào đấy, mà vô tình tìm thấy sự đồng cảm, hãy cho mình biết nhé. Quay trở lại chủ đề chính:  đây sẽ là một bài viết về sự tự tin  - triển khai theo yêu cầu của một cô bạn chẳng mấy khi trò chuyện, phải dịp hỏi han nhau. Mình trả lời bạn luôn, rằng:  thực sự bản thân mình còn chưa tự tin lắm đâu, nên mình chẳng biết viết thế nào hết . Bỗng dưng hôm nay dợn nghĩ, chưa tự tin thì phải rèn luyện tự tin, viết ra đây cũng là một cách tự nhìn nhận lại: mình đã rèn luyện đến đâu rồi. SO VỚI THỜI ĐIỂM MỚI VÀO ĐẠI HỌC, đặc biệt là so với phiên bản cách đây vài tháng trước, mình của hiện tại đã tự tin hơn rất nhiều. Bí quyết có lẽ là, bạn phải thực sự hi

Làm thế nào để trở nên tích cực?

Sáng nay kiểm tra tin nhắn trên Instagram, bạn hỏi mình:  "Làm thế nào mà mày positive dữ dội vậy, chamu". Chuyện kể rằng... Tháng 1 đến tháng 3 năm 2018 , mình chia sẻ cuộc sống với người bạn không mời mà đến: trầm cảm. Sau thời gian không quá dài phải sống chung với lũ (song may mắn chưa đuối nước), mình dần thoát khỏi vũng lầy ấy.  Hẳn là do mình mất niềm tin vào bản thân đột ngột quá. Xuyên suốt khoảng thời gian tự thân không giải quyết được vấn đề gì, 70% cơ thể mình không còn là nước, mà toàn những tiêu cực và tăm tối. Điểm sáng giúp mình vực dậy, lấy lại niềm tin có lẽ là tín hiệu tích cực từ luận văn tốt nghiệp: những lời khen của cô giáo, hay sự cải thiện về tiến độ xử lý và hoàn chỉnh bài nghiên cứu. Mình nhận ra mình không tệ (như mình nghĩ), thậm chí còn rất có khả năng. Đến giờ vẫn nhớ như in câu nói của thằng bạn, dân học thuật sợ nhất là "fail trong chính sự tự tin của mình". Trước đó, tầm hè năm ba đại học, mình đã rơi vào tình trạ

Bước đầu tiên để trở nên giàu có

Trong "Giới hạn của bạn là xuất phát điểm của tôi" , tác giả có đoạn diễn tả tầm quan trọng của những ngày tháng đầu tiên bước chân ra xã hội đối với những tân binh mới "ùa vào đời". Đại ý rằng, những ngày đầu tiên ấy, lương thấp một chút cũng không sao, công việc lặt vặt tiểu tiết mấy cũng chẳng là gì. Nếu chịu khó một chút, thì hai năm đầu sẽ là khoảng thời gian học hỏi, tích lũy rất nhiều thứ quý giá. Chọn việc, mình chọn môi trường quan trọng yếu tố con người, nơi không chỉ chi tiền cho sức lao động của mình, mà còn chịu chi luôn những khoản đào tạo mình nữa. Hôm nay ngồi viết những dòng này, vì trong giờ học ở công ty, một ý tưởng chợt bắn lên trong đầu: mình sẽ blogging lại nội dung chính của những khóa học. Bởi lẽ, đây là cách hệ thống lại kiến thức hiệu quả, và hơn thế nữa, sẽ giúp cho những ai tuy không trực tiếp tham gia nhưng thông qua bài viết của mình, cũng sẽ lượm lặt được đâu đó một điểm hay, hoặc như mình, "a-ha" nghiệm ra một điều gì đó c

Khoảng cách giữa ước muốn chân chính và khát khao, là thời gian(?)

Đã bao giờ bạn cảm thấy nội tâm mình bị công phá chưa?  Đã bao giờ bạn khát khao một điều gì đó đến mức bật khóc vì không làm được điều ấy không? Mình thì có rồi, và mãi cho đến giờ vẫn còn ám ảnh cảm giác ấy đây. Thực sự rất sợ phải đối diện với bản thân lần nữa. Chuyện là, hồi tháng năm vừa rồi, mình tham gia khóa đào tạo quản lý thời gian MYT ở công ty. Trong phần bài tập thiết lập mục tiêu, mình đã bật khóc trước trainer và mấy chục bạn học, khi đọc đoạn văn mô tả viễn cảnh đạt được mục tiêu ấy. Dẫu không phải lần đầu tiên mình ngồi xuống so ngắm bản thân trong những thang đo dưới dạng mục tiêu, kế hoạch sống này nọ. Ấy vậy mà, sau buổi học, năng lượng bị rút cạn, mình thấy cơ thể nóng ran. Lúc đó chẳng biết cách lí giải cho hiện tượng này, chỉ nghĩ mình là người quá nhiều cảm xúc thôi. Anh trainer bảo "vì bạn khát khao nó quá rồi nên tất cả cảm xúc bạn toát ra đều chân thật" . Song, mình chưa thể hiểu hết chữ khát khao đó hàm ý gì, có cơ sở khoa học để giải