Một ngày đẹp trời,
chợt bắn trong đầu một câu hỏi, bèn quay sang hỏi chị: nếu chỉ được kể một
điều, thì đâu là điều khiến chị đổ anh bồ hiện tại?
Chị có làm vài động tác gì đó,
như để lắng mọi thứ lại, chuẩn bị cho câu trả lời thật nghiêm túc. Đảo mắt một cái, đổi nhịp hít thở; rồi không để mình phải đợi lâu, chị trả lời: vì chị
chưa bao giờ gặp một người nào yêu chị bằng chính con người chị, như anh này.
Ảnh nhìn ra tâm hồn chị và yêu nó, ảnh cổ vũ những điều chị thực sự mong muốn
nhưng trước giờ khi chị kể ra, chưa ai làm điều đó - một cách chân thành như
vậy.
Thế thì, chân lý mà tình yêu luôn vận hành, có lẽ là như này: đến lúc, em sẽ gặp một người cho em cái cảm giác em được yêu khi là chính mình. Họ, sẽ nhìn ra những nét đẹp bên trong em, cái mà son phấn dù có đẫy đà đến đâu cũng không tô vẽ được; và họ yêu chúng. Họ, sẽ nhìn thấu em ngay cả những điều mà em từ chối thể hiện ra bên ngoài, nhưng không hả hê khi bắt trọn tất cả, ngược lại, nhẹ nhàng cho em tín hiệu là họ biết cả đấy, em đừng có chối. Họ lẳng lặng như thế, quan sát em, tìm hiểu em từng ngày một. Những vỏ bọc em trang bị, sẽ chẳng là gì khi em đứng trước một người đã tường tận em nhiều hơn em nghĩ. Và em sẽ cảm thấy, một cảm giác thật nhà – cái cảm giác khiến em quyết định gắn bó lâu dài với ai đó, chính xác là như vậy.
Thế thì, chân lý mà tình yêu luôn vận hành, có lẽ là như này: đến lúc, em sẽ gặp một người cho em cái cảm giác em được yêu khi là chính mình. Họ, sẽ nhìn ra những nét đẹp bên trong em, cái mà son phấn dù có đẫy đà đến đâu cũng không tô vẽ được; và họ yêu chúng. Họ, sẽ nhìn thấu em ngay cả những điều mà em từ chối thể hiện ra bên ngoài, nhưng không hả hê khi bắt trọn tất cả, ngược lại, nhẹ nhàng cho em tín hiệu là họ biết cả đấy, em đừng có chối. Họ lẳng lặng như thế, quan sát em, tìm hiểu em từng ngày một. Những vỏ bọc em trang bị, sẽ chẳng là gì khi em đứng trước một người đã tường tận em nhiều hơn em nghĩ. Và em sẽ cảm thấy, một cảm giác thật nhà – cái cảm giác khiến em quyết định gắn bó lâu dài với ai đó, chính xác là như vậy.
Chị hỏi ngược: tại
sao em lại thắc mắc điều này?
Thật ra, có lẽ
mình đã tìm được cảm giác mình bị khuyết đi khi quyết định bắt đầu một mối quan hệ. Cái mà mình luôn tự hỏi, tại sao mình không yêu thương ai trong số
những người yêu thương mình. Và mình chỉ xác nhận với chị thôi. Mình luôn nghĩ,
mình chưa đủ tốt để có thể quen biết một ai đó. Mình sẽ cố gắng hơn để có thể
xứng đáng với người mà mình để tâm. Nhưng suy cho cùng, mình cũng là đang chối
bỏ thực tế thôi.
Từng đọc đâu đó rằng: khi thích một người, bạn sẽ chỉ cố gắng cho họ thấy điểm tốt của mình; khi yêu rồi thì bạn sẽ cho họ thấy cả điểm chưa tốt, nhưng một khi đã thương, bạn sẽ xem họ là gia đình.
ảnh sưu tầm |
When everything's made to be broken, I just want you to know who I am.
Comments
Post a Comment