Skip to main content

Tròn xoay viết: Họ yêu nhau, một tình yêu rất khác

100518

Mỗi người mình đây, đều có những niềm tôn nghiêm cần được giữ gìn. Bản thân người đang gõ mấy dòng này cũng vậy, coi niềm tôn nghiêm ấy là căn bản sống, là giá trị tuyệt đối duy nhất của cả một đời người.

Nhưng khi niềm tôn nghiêm vì một lí do nào đấy mà không còn, liệu ta có nên trừng phạt bản thân mình hoặc người khác bằng một cái chết?

Câu trả lời là không.

Cũng chẳng biết may mắn hay run rủi, mà cuộc sống đưa đến cho mình nhiều trải nghiệm có lẽ hơn người ở một chừng mực nhất định. Hoặc cũng có thể chính cái cách mà mình cảm nhận những trải nghiệm ấy không giống người bình thường.


Ai đó đã ví von rằng: "cuộc đời giống như một sợi xích dài, niềm vui nỗi buồn vốn là những mắt xích đan xen. Nên là khi gặp chuyện buồn tôi thường cho qua đi, vì hy vọng và chờ đón mắt xích tiếp theo, đấy chắn chắc sẽ là niềm vui". 

Trong "Cảm ơn tôi đã đủ dũng cảm" có một câu như thế này: "Chỉ cần còn được sống thì điều tốt sẽ đến". 

Bằng một ý hiểu nôm na nào đó, rõ ràng sự-không-như-ý là kẻ phá hoại thật sự, nó làm nên bao nhiêu khổ đau. Nó màu xám hoặc màu đen, hoặc là một màu nào đấy: tối, đậm và ngộp hơn cả đen nữa. Ta lấy gì để bù đắp nó đây?

Lấy tình yêu.

Họ yêu nhau, một tình yêu rất khác. 
Tình yêu có thể làm tan nát con tim họ ra hàng trăm lần 

Hãy dùng yêu thương để hóa giải muộn sầu, khâu vá nỗi đau.

Suy cho cùng, những cuộc tìm nhau thường diễn ra ở cuối đường, lúc mà bão giông đã tắt từ nửa phần trước của đời người. Dù chưa hẳn. Thì có phải là họ đã nhận ra "mọi thứ quá ngắn ngủi để có thể chừa chỗ cho hờn giận". Đôi khi nhận ra từ lâu rồi, nhưng họ phủ nhận vì tôn nghiêm!

Tha thứ cho nhau đi. Tha thứ cho nhau là tha thứ cho chính mình.

Mọi chuyện trên đời đều có cách giải quyết. Im lặng, cố thủ trong phán đoán cá nhân không là cách, mà là con đường dẫn đến lối cùng. Ngồi lại nói ra lòng nhau, bằng sự chân thật: đừng chỉ có nói mà không làm, bằng bình tĩnh: đừng để nước mắt chen ngang, bằng niềm tin: cách quả quyết và dứt khoát. Còn nếu mà khó quá không làm được, hãy viết thư tay. 


Đừng để hiểu lầm giết mất một tương lai.

Còn người lỡ đánh mất tôn nghiêm, đừng chết. Hãy sống tốt để tìm lại.


Comments

  1. "Còn người lỡ đánh mất tôn nghiêm, đừng chết. Hãy sống tốt để tìm lại."
    Bài viết hay và một dòng kết để ngẫm!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cảm ơn đã để lại lời nhắn cho blog. Cảm ơn sự tử tế này từ Tuan Anh!

      Delete
  2. "Nếu mạng sống là cây thì sự tôn nghiêm là rễ cây.
    Nếu mạng sống là nước thì sự tôn nghiêm là dòng chảy.
    Nếu mạng sống là con đại bàng dũng mãnh thì sự tôn nghiêm là khả năng bay lượn.
    Sự tôn nghiêm thật sự là chất lượng tồn tại của con người. Chứ không chỉ là hình thức tồn tại."
    trích từ: http://www.nguyenvanvuong.com/2013/10/ban-hien-su-ton-nghiem-cua-ban-nhu-nao.html

    Phần lớn người đời thường đề cập về "tình yêu và lòng tự trọng", nhưng có lẽ đây là lần đầu bản thân mình được thấy 1 khía cạnh về sự "tôn nghiêm và tình yêu".

    Vâng, cảm ơn người viết!

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

thứ gì đó tích cực được đơm lên

Rời công ty lúc ánh sáng của ngày vẫn còn tươi, tự hỏi có ranh giới nào giữa ngày và đêm không, khi mà đèn điện đã giăng mắc khắp phố phường dù trời chưa kịp tối. Bầu trời tháng sáu cao và phân tầng dễ chịu, hay là do tâm trạng mình nhẹ nhõm cũng không chừng? Đi trong lòng những cơn gió đang cuồn cuộn mớ hơi nước mọng căng, rõ mồn một thức cảm thái mát từ da mát vô tới dạ, sảng khoái tinh thần. Phóng xa tầm nhìn sang phía bên kia cầu Calmette, vòi rồng đang đổ một dòng xám xịt xuống quận 10, hoặc khu nào quẩn quanh đó thôi. Mình chợt ước, con người ta cũng có thể xả lòng mình ra như cách vòi rồng tuôn mưa xuống, khi mà hơi nước đã đủ nặng rồi. Làm công việc liên quan nhiều đến sức khỏe tâm hồn, mình vẫn luôn cố gắng truyền tải tới khách hàng rằng, vấn đề không nằm ở việc người này có thể chịu căng thẳng tới đâu, mà là ở chỗ họ đối mặt với những căng thẳng ấy và giải quyết chúng bằng cách nào. Chúng ta không thể cầu mong cho cuộc sống mình toàn những điều tốt đẹp. Vốn dĩ không có sự tồ

Sự trở lại và cam kết tốt hơn mỗi ngày - từ Chamu

Xin chào, Đã lâu không gặp. Hy vọng những độc giả của Tròn Xoay Viết vẫn mạnh khỏe & bình an trong mùa dịch này. Mình viết trở lại để đánh dấu cho một hành trình cam kết cải thiện bản thân. Chuyện là, sau một thời gian nhìn nhận, mình thấy mình hiện tại - là kết quả của bản thân trong những ngày trước: tư duy sai và nỗ lực ảo. #Mình muốn sướng. Ai chả thích sướng. Nhưng nếu sướng thì sớm muộn sẽ khổ thôi. Tuổi trẻ là thời gian sức khỏe dẻo dai để dấn thân và xây dựng nền tảng. Chọn một công việc "ổn định" và mơ tưởng về những thành tựu của "ngày mai" thì thật chẳng biết khi nào có thể gánh được bản thân của những năm tháng già yếu - huống chi là gánh cả phần cha mẹ (một giai đoạn nào đó) và sinh con đẻ cái. #Đánh đổi. Trên đời này, cân bằng là một khái niệm tương đối, nhưng ở một góc cạnh nào đó, mình nghĩ tốt nhất nên bài trừ khái niệm này trong từ điển cá nhân. Làm gì có chuyện cân bằng khi bạn luôn muốn nhiều hơn, và tất nhiên phải trở nên nhiều hơn mỗi ngày?