Tôi chôm vài bức hình cưới của ba mẹ để lồng vào cuốn album nhỏ. Trong một lần ghé nhà sách trên đường đến trường làm thủ tục nhập học, tôi đã mua. Quyển album lò xo, bìa màu cam, cỡ 10x15cm, cầm nó mà bụng mừng rơn thích thú, tự dặn dò: -sẽ làm đầy đặn bằng những kí ức thật riêng mình. Bài trí album cũng có dụng ý. Trang đầu tiên, theo tín ngưỡng và quan niệm cá nhân “với mọi sự khởi đầu, luôn tin vào sự chúc lành” , tôi để hình Đức Mẹ Maria ở trung tâm hành hương Tàpao – chỗ này cách nhà tôi chừng ba mươi phút đi xe máy. Mỗi lần đi học xa về, hay có chuyện gì trọng đại, tôi đều cùng mẹ lên đây cầu nguyện. Tiếp theo là hai tấm hình chụp ba mẹ trong ngày cưới. Mẹ mang áo dài trắng, đầu đội lúp voan cô dâu đính hoa lan xanh, tóc quấn lọn, đen và thả lưng chừng vai. Mẹ ngày xưa rất xinh, kiểu chân mày tỉa cong và mảnh, môi đỏ, mặt xương, càng ngắm càng ra nét Ấn lai. Còn ba thời năm 90 tóc để dài như nam nhân Nhật Bản, vẫn cao và đen, nhưng gầy hơn bây giờ nhiều lắm. Lần lần